Nguồn vov.vn. Bạn đang đọc bài viết "Hà Nội: Mưa cực lớn, phố phường biến thành những dòng sông" tại chuyên mục Văn hóa - Xã hội . | Hotline: 08.4646.0404 | Email: toasoan@vanhoavaphattrien.vn. Hà Nội Mưa cực lớn phố phường biến thành những dòng sông. Gửi bình luận.
Sáng 14/11/2021, trận Chung kết năm Đường lên đỉnh Olympia thứ 21 được tổ chức với sự góp mặt của 4 thí sinh: Nguyễn Hoàng Khánh (THPT Bạch Đằng - Quảng Ninh); Nguyễn Việt Thái (THPT chuyên Ngoại ngữ - ĐH Ngoại ngữ - ĐHQG HN); Nguyễn Thiện Hải An (THPT chuyên Khoa học Tự nhiên) và Nguyễn Đình Duy Anh (THPT
Điều này phù hợp với sinh viên khối chuyên ngoại ngữ thi đại học, thi lấy chứng chỉ cần chắc kiến thức ngữ pháp, nhưng lại gây khăn đối với người học tiếng Trung không thuộc khối chuyên do sách được biên soạn với khung khá lí tưởng, dẫn đến xa rời nhu cầu sử
Ngày 14/6/2011, Hội đồng nhân dân xã Chuyên Ngoại khoá XVII nhiệm kỳ 2011 - 2016 đã họp kỳ họp thứ nhất. Về dự kỳ họp có Ông Nguyễn Thanh Phong - HUV phụ trách xã cùng các ông bà đại biểu HĐND huyện về dự. Trong kỳ họp, uỷ ban bầu cử đã báo cáo tổng kết kết
Địa chỉ Số 1 đường Hoàng Minh Giám, quận Cầu Giấy, Hà Nội, Việt Nam. Điện thoại +84-24-38463885; Email [email protected] Website hn-ams.edu.vn; Trường THPT chuyên Nguyễn Huệ. THPT chuyên Nguyễn Huệ cũng là một trong những trường công lập tốt tại địa bàn Hà Nội.
IxzB. Tên quốc tế Tang Dynasty Tour Thể loại Hành Động, Tâm Lý, Quốc gia Trung Quốc Đạo diễn Đang cập nhật Diễn viên Long Tiểu Sơn, Dương Khải Lân, … Xem video phim đường chuyên tập 37Nội dung phimTừ khóa phim đường chuyên Nội dung phim La Mã không thể xây nên trong một ngày, tiểu thuyết cũng cần không gian để triển khai câu chuyện, để đi từ bình đạm lên tới cao trào. Đường Chuyên xuất phát từ câu chuyện rất bình thường, dần dần gây chú ý rồi lật đổ cả đại thần Nguyệt Quan, ngạo nghễ top 1 lịch sử – quân sự của quidian. Chỉ bằng vào nửa bộ Đường Chuyên thôi Kiết Dữ 2 đã chen chân vào nhóm tác giả được ưa chuộng Chuyên với phong cách nhẹ nhàng, hóm hỉnh nhưng có nền tảng lịch sử sâu dày đã tạo nên sự đột phá điên đảo thể loại lịch sử quân sự. Lịch sử không thể lặp lại, nhưng lịch sử có thể viết lại, còn ai có thể viết lịch sử thoải mái mà không tùy tiện như Kiết Dữ 2?Vân Diệp chỉ là người bình thường, tướng mạo bình thường, trí tuệ bình thường, nghị lực cũng bình thường, giống như vô vàn người bình thường mà bạn thấy đi trên phố, nhưng ai quy định chỉ thiên tài mới được xuyên việt? Vân Diệp xuyên việt, y tới những năm đầu Trinh Quan thời Đường, đi cùng y chỉ có một con ngựa hoang gặp nạn, y không hiểu quân sự, không hiểu chính trị, y chẳng thể lật tay làm mây úp tay làm mưa, nhưng y định sẵn sẽ làm thay đổi thời đại do kiếm và bút tô vẽ này. Sơ Đường có quá nhiều tiếc nuối, Trường Tôn hoàng hậu chết sớm, công chúa sống xoa hoa dâm dật, huynh đệ tương tàn, Vân Diệp nguyện làm một viên gạch lát nền cho Đại Đường để bù đắp nuối tiếc đó, để Đại Đường thêm tình người, chứ không phải chỉ có quyền lợi chinh phạt lạnh thuyết ăn nhanh cũng là tiểu thuyết, dù không giúp bạn tăng trưởng trí tuệ cũng giúp bạn tăng thêm kinh nghiệm, mang tới cho bạn niềm vui. Truyện cứ thong thả mà đọc, cuộc sống chầm chậm trôi qua. Từ khóa phim đường chuyên đường chuyên tập 37 đường chuyên phần 2 kết phim đường chuyên phim đường chuyên phim đường chuyên tập 37 – ngoại truyện phim duong chuyen đường chuyên tập 2 phim đường chuyên tập 2 đường chuyên p2 duong chuyen tap 37 duong chuyen p2 diễn viên phim đường chuyên đường chuyên diễn viên phim đường chuyen tóm tắt phim đường chuyên duong chuyen tap 2 đường chuyên 2 đường chuyên phim đường chuyên phần 2 tang dynasty tour 37 xem phim đường chuyên xem phim duong chuyen đường chuyên phim
Nhiều người vẫn hay lầm tưởng thể loại truyện lịch sử , quân sự rất khô khan, khó đọc, truyện cũng không có gì thu hút, chỉ là những truyện lịch sử được truyền đi truyền lại theo những bài học hàng ngày. Thực ra không phải đại đa số đều vậy,có rất nhiều truyện thu hút, lý thú và vui nhộn, truyện Đường Chuyên là một trong những truyện ấy. Truyện được tác giả Kiết Dữ xây dựng thực sống động và đầy hóm hỉnh, chính lối viết này đã làm cho Đường Chuyên trở thành một bộ truyện độc đáo, Kiết Dữ chen chân vào hàng top những tác giả được yêu thích nhất Đường Chuyên với phong cách nhẹ nhàng, hóm hỉnh nhưng có nền tảng lịch sử sâu dầy đã tạo nên sự đột phá điên đảo thể loại lịch sử quân sự. Lịch sử không thể lặp lại, nhưng lịch sử có thể viết lại, còn ai có thể viết lịch sử thoải mái mà không tùy tiện như Kiết Dữ 2? Vân Diệp chỉ là người bình thường, nhưng người bình thường như vô vạn người bình thường ấy laaijc ó cơ hội xuyên việt, y tới những năm đầu Trinh Quan thời Đường, đi cùng y chỉ có một con ngựa hoang gặp nạn, y không hiểu quân sự, không hiểu chính trị, y chẳng thể lật tay làm mây úp tay làm mưa, nhưng y định sẵn sẽ làm thay đổi thời đại do kiếm và bút tô vẽ này. Sơ Đường có quá nhiều tiếc nuối, Trường Tôn hoàng hậu chết sớm, công chúa sống xoa hoa dâm dật, huynh đệ tương tàn, Vân Diệp nguyện làm một viên gạch lát nền cho Đại Đường để bù đắp nuối tiếc đó, để Đại Đường thêm tình người, chứ không phải chỉ có quyền lợi chinh phạt lạnh băng. Con đường đã chọn này nhiều chông gai hay đã có ai trải bước, cùng đọc truyện để đồng hành với Vân Diệp trên con đường viết lại lịch sử này. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Đường Chuyên! Mới Cập Nhật Kim Phiếu Mới Đề Cử Xem Thêm Có Thể Bạn Cũng Muốn Đọc Đường Nhân Đích Xan Trác Kiết Dữ 2 Đường nhân xan trác Kiết Dữ 2 Ta Không Phải Là Dã Nhân Kiết Dữ 2 Cực Phẩm Gia Đinh Vũ Nham Hán Hương Kiết Dữ 2 Trí Tuệ Đại Tống Kiết Dữ 2
Giới thiệu La Mã không thể xây nên trong một ngày, tiểu thuyết cũng cần không gian để triển khai câu chuyện, để đi từ bình đạm lên tới cao trào. Đường Chuyên xuất phát từ câu chuyện rất bình thường, dần dần gây chú ý rồi lật đổ cả đại thần Nguyệt Quan, ngạo nghễ top 1 lịch sử – quân sự của quidian. Chỉ bằng vào nửa bộ Đường Chuyên thôi Kiết Dữ 2 đã chen chân vào nhóm tác giả được ưa chuộng Chuyên với phong cách nhẹ nhàng, hóm hỉnh nhưng có nền tảng lịch sử sâu dày đã tạo nên sự đột phá điên đảo thể loại lịch sử quân sự. Lịch sử không thể lặp lại, nhưng lịch sử có thể viết lại, còn ai có thể viết lịch sử thoải mái mà không tùy tiện như Kiết Dữ 2?Vân Diệp chỉ là người bình thường, tướng mạo bình thường, trí tuệ bình thường, nghị lực cũng bình thường, giống như vô vàn người bình thường mà bạn thấy đi trên phố, nhưng ai quy định chỉ thiên tài mới được xuyên việt?Vân Diệp xuyên việt, y tới những năm đầu Trinh Quan thời Đường, đi cùng y chỉ có một con ngựa hoang gặp nạn, y không hiểu quân sự, không hiểu chính trị, y chẳng thể lật tay làm mây úp tay làm mưa, nhưng y định sẵn sẽ làm thay đổi thời đại do kiếm và bút tô vẽ này. Sơ Đường có quá nhiều tiếc nuối, Trường Tôn hoàng hậu chết sớm, công chúa sống xoa hoa dâm dật, huynh đệ tương tàn, Vân Diệp nguyện làm một viên gạch lát nền cho Đại Đường để bù đắp nuối tiếc đó, để Đại Đường thêm tình người, chứ không phải chỉ có quyền lợi chinh phạt lạnh thuyết ăn nhanh cũng là tiểu thuyết, dù không giúp bạn tăng trưởng trí tuệ cũng giúp bạn tăng thêm kinh nghiệm, mang tới cho bạn niềm vui. Truyện cứ thong thả mà đọc, cuộc sống chầm chậm trôi qua. Đọc tiếp
Thông tin cơ bản Nguyên tác Đường Chuyên Tác giả Kiết Dữ 2 Độ dài 1522 chương – 36 tập 45 phút/1 tập Thể loại Cổ đại, ngôn tình, xuyên không, cung đình hầu tước, quan trường Diễn viên Vương Thiên Thần, Trương Giai Ninh, Trương Trí Nghiêu, Viên Vịnh Nghi, Vu Tử Dương, Vương Văn Kiệt, Lưu Du Phong, Vương Vĩnh Tuyền, Hồ Văn Triết, Tào Dương… ———————————————————— Motip quen thuộc của truyện Nam sinh xuyên không, kiến công lập nghiệp, đi lên đỉnh cao nhân sinh Sau khi xem hết Đường Chuyên, mình đã tìm thêm một vài bộ chuyển thể nữa và rồi mới phát hiện ra Đường Chuyên có độ dài hơn cả chục tập. Vì xem phim trước đọc truyện sau mà vẫn chưa đọc nguyên tác đâu nên sau khi nhìn list chapter tận 1522 chương thế kia mới muốn ngả mũ kính phục đạo diễn Chúc Đông Ninh và hai vị biên kịch đã rút gọn một cách ngoạn mục. Một trong số ít những phim diễn biến nhanh hơn truyện. Mình mới chỉ đọc comment của vài bạn đã đọc Đường Chuyên, nhưng qua đó cũng thấy được đặc điểm của truyện Nam sinh thể hiện rất rõ trong bộ này. Đường Chuyên lại hoàn toàn đậm nét ngôn tình, vậy mới biết đạo diễn Chúc và biên kịch Dương, Long thật sự rất giỏi. Nhân vật chính rất dễ nhận ra. Đầu tiên là Vân Bất Khí, nam chính đã xuất hiện từ đầu phim, và một nữ tử che mặt đã cứu nam chính khi anh vướng vào rắc rối đầu tiên ở cổ đại – Lý An Lan. Ở nơi này, Vân Bất Khí nhận mệnh lấy tên Vân Diệp, vì muốn báo ơn Lý An Lan sự thật là đều có mưu đồ cả, muốn lấy lại trâm ngọc để tìm đường quay trở về hiện đại nên anh đã tạo ra muối tinh – một thứ cực kỳ trân quý ở Đường triều bấy giờ. Nhưng ngay khi đó, Thái tử Lý Thừa Càn và Trình Xử Mặc xông vào, phát hiện ra muối tinh của Vân Diệp, lệnh cho anh ta phải làm ra được muối tinh lần nữa, nếu không sẽ bị coi là gian tế. Vân Diệp đành phải làm, tiếp đó một loạt hành trình ly kỳ diễn ra, tất cả đám Lý Thừa Càn, Lý An Lan đều phải trầm trồ, kính phục trước những tri thức, sáng kiến của Vân Diệp. Nhưng sau khi về Kinh Thành, Vân Diệp được Hoàng đế phong làm Vân huyện nam, lại chính vì Lý An Lan mà cuốn thêm nhiều rắc rối mới. Ở một góc nhìn khác, Vân Diệp chỉ có một bàn tay vàng, đó chính là tri thức ngàn đời anh ta có được ở hiện đại. Như tất cả các nhân vật chính trong truyện Nam sinh, tính cách Vân Diệp ngông cuồng, thích thể hiện, hoàn toàn không sợ hãi trước cường quyền. Nhưng Vân Diệp chỉ chung tình với một mình Lý An Lan, dù ending lại là hai người hiểu nhau nhưng mãi mãi không thể kết thành phu thê. Quyền mưu không hồi kết Bắt đầu từ cái chết của Điền Nhược Lan – mẹ của Lý An Lan – và Mặc gia quân do Hầu Quân Tập một tay thao túng, Đường Chuyên hầu như chỉ xoay quang cốt truyện chính này. Lý An Lan là một cô gái quá cố chấp, cũng do thẳng tính mà đã mấy lần bị cấm cung, sau này còn phải giả chết một lần. Lý An Lan là một con người đơn giản, kiểu người giỏi võ không giỏi văn, đã vậy còn rất cứng đầu, nếu đã không muốn quyết không nói một chữ. Chính tính cách này nên Lý An Lan đã làm Vân Diệp đau đầu không biết bao nhiêu lần, làm cho phim càng ngày càng dài hơn, cứ mỗi đoạn nói chuyện tưởng chừng như không hồi kết. Hầu Quân Tập là một boss sau màn đúng nghĩa. Ông ta muốn tiếm quyền, đưa Lý Thừa Càn lên ngôi để thao túng Đại Đường. Vì lý tưởng này, ông ta sẵn sàng nhẫn nhục bao năm với kỹ thuật diễn đỉnh cấp Hollywood, phủi tay xúi giục những người khác quay sang nghi ngờ lẫn nhau. Ông ta chỉ có một điểm yếu là Hầu Tiểu Muội – con gái độc nhất của ông ta. Hầu Tiểu Muội yêu Thái tử, chính vì Thái tử và Lư Tân Nguyệt mà chết. Vậy nên Hầu Quân Tập hận cả Lý Thừa Càn, giữa ông ta và Thái tử rạn nứt, đó là lý do Hầu Quân Tập “thà làm ngọc vỡ còn hơn ngói lành” giết cả Thái tử phi và Lư Tân Nguyệt. Những con người chìm trong dòng chảy thời gian thật thật giả giả Mình tra Wikipedia về triều Đường, mới biết hầu như tất cả các nhân vật trong phim đều có thật. Lý Thừa Càn sau này bị phế và qua đời, còn tướng quân Trình Giảo Kim thì thành cả một điển tích. Lý An Lan và cả Vân Diệp nữa, tất nhiên chỉ là hư cấu. Nghề nghiệp Vân Diệp như vậy, có lẽ anh ta phải thuộc lòng lịch sử trong lòng bàn tay, khi biết rõ kết cục của những huynh đệ kết nghĩa đang sống sờ sờ trước mặt thì không biết phải làm sao? Trong Đường Chuyên xuất hiện đủ loại cảm xúc phức tạp tình cha con, tình mẹ con, tình huynh đệ, tình đồng minh, tình anh em đều lần lượt rạn nứt cả. Âu sao chỉ có tình yêu là bền vững mãi mãi, nhưng từ những cuộc tình của Thái tử Lý Thừa Càn với Thái tử phi, Hầu Tiểu Muội, Lư Tân Nguyệt đều không có kết cục tốt đẹp gì. Lý An Lan và Vân Diệp trải qua bao nhiêu khó khăn gian khổ, nâng đỡ trong hoạn nạn mới chịu mở lòng chia sẻ tất cả với nhau, nhưng khi ấy dường như đã quá muộn. Kết phim làm mình có đôi chút hụt hẫng, khi Vân Diệp trúng tên mà chết, sau đó tỉnh dậy phát hiện mình đang ở trong mộ Vân Diệp đoán rằng người được an táng chính là Lý An Lan. Vân Diệp trong mộ một mình với máy quay phim, còn ở Đường triều, Lý An Lan sinh ra một đứa bé, sống đời quả phụ… Không biết Lý An Lan nguyên tác ra sao nhưng có vẻ cô ấy rất khác trong phim, nhiều tâm cơ hơn, nhưng dù sao Đường Chuyên nguyên tác cũng có HE, còn phim chỉ có thể tính là OE thôi. Hình như có rumour sẽ có Đường Chuyên 2, nếu là thật thì mình rất mong nam nữ chính có thể có một happy ending sau khi giải tỏa hết khúc mắc, hiểu lầm. Cast Dàn diễn viên của Đường Chuyên đều ở trung bình trở lên, đó là lý do chính mình chọn bộ này. Diễn biến hợp lý, mạch truyện rõ ràng, diễn xuất của nam nữ chính lột tả hết tính cách nhân vật. Mình không đặc biệt thích ai cũng chẳng đặc biệt ghét ai, nhưng là một nhan phấn sẽ thấy Lư Tân Nguyệt rất xinh đẹp, dù biểu cảm cô ấy giữ nguyên một điệu và hơi đơ chút. -Kyo-
Con người luôn hay quên, cho nên sau khi trải qua một đoạn đường đời luôn bất giác dừng lại, nhìn về được mất thời gian trước đó. Được nhiều hơn mất chứng tỏ thời gian đó không lãng phí, phấn chấn chuẩn bị cho quãng đường tiếp theo. Mất nhiều hơn được thì có nghĩa là chẳng khác gì phân chó rồi, hận không thể sống lại làm lại. Nhưng đời này đâu ra thuốc hối hận, cho nên thứ mất đi thì sao lấy lại được nữa, dù anh có chạy nhanh hơn cả Lưu Tường chăng nữa. Đó là phép tắc phổ thông của thế giới này sao? Ở thời đại ngay cả định luật Newton đều có thể bị lật nhào, có một vài chuyện ngoài khoa học, cũng là điều có thể chấp nhận được. Vân Diệp vừa mới uống thuốc hối hận, chỉ là sức thuốc hơi mạnh một chút cho nên khi y phát hiện mình đang trần chuống đứng ở nơi hoang dã, chỉ biết đứng đần mặt ra đó. Vùng hoang dã này rất đẹp, thảm cỏ xanh mướt trải dài từ dưới chân hết tầm mắt, giữa lùm cây thi thoảng vươn ra mấy bông hoa dại, càng làm thảm cỏ tăng thêm vài phần đẹp đẽ. "Phạch phạch phạch!" Một con gà rừng từ trong bụi cỏ nhảy xồ ra, Vân Diệp hoảng sợ lui lại, lúc này mới hoang mang choàng tỉnh, đôi mắt khôi phục sự linh động, thần chí vẫn còn mơ hồ. " Đây là đâu?" Vân Diệp hỏi bản thân, mười phút trước y còn xách ba lô tìm kiếm hai người ngoại quốc mất tích ở sa mạc, hiện giờ lại trần như nhộng trên thảo nguyên. Chuyện này vượt tầm lý giải của y mất rồi, ngơ ngác nhìn mặt trời chói chang trên đầu, may còn có chút quen thuộc. Vân Diệp xác định mình vẫn ở trái đất, mấy cây du thấp lùn, cây hòe nằm rải rác, những cây ngải cao nửa thân người xen lẫn trong đó làm lòng y bình tĩnh hơn. Nếu vẫn là tây bắc thì có gì to tát đâu, quay về là được, đi thêm ít đường thôi mà. Vân Diệp phóng chừng mình gặp phải lỗ giun, đi từ mặt này sang mặt kia mà thôi, vẫn nằm trong phạm vi sách vở. Sống ở vùng hoang nguyên tây bắc này hơn 15 năm rồi, đã thấy bão cát, thấy đá lở, thấy cát chảy, thấy đàn sói, bị kiến lớn cắn, thần kinh sớm đã vô cùng kiên cường, có gặp lỗ giun cũng chẳng lạ lùng. Gió bắc thổi qua, toàn thân rét run. Tây bắc vào tháng năm chưa có cái nhiệt độ cho người ta cởi truồng chạy rông, Vân Diệp còn nhớ trước khi đi mình bổ xung nước ở điểm lấy nước thứ sáu, nhìn thấy dưới đáy ao nước có ánh váng loáng qua, tưởng rằng khối vàng tự nhiên mới đưa tay ra mò, bị lực hút cực mạnh kéo tới đây. Chẳng trách lòng tham là nguồn gốc tội lỗi, Vân Diệp đánh mạnh lên tay phải, giờ thì gây họa rồi thấy chứ. Đưa tay che lấy chỗ hiểm yếu, y ngó quanh tìm kiếm ao nước, nhìn tới vòng thứ tư thì nghe tiếng nước róc rách truyền vào tai, y mừng húm chạy nhào về phía tiếng nước, chỉ thấy dòng suối khoan thai chảy trong lùm cỏ, đi dọc theo dòng suối, chẳng mấy chốc đã tới đầu nguồn, một đống quần áo chất ở miệng suối nổi lềnh bềnh trên mặt nước. Vân Diệp thu hồi tất cả quần áo của mình, kể cả tất, thậm chí còn có một cái xoong đít bằng mà Vân Diệp dùng để nấu mì gói. Vắt khô quần áo treo trên cành cây, Vân Diệp thở phào một hơi, cuối cùng không phải chạy khỏa thân nữa, nếu trả lại cả cái ba lô cho mình thì không đòi hỏi gì nữa. Vân Diệp vươn tay ra, nhìn đôi tay trắng nõn, so với tay của minh trước kia thì nhỏ hơn hẳn một cỡ, đây căn bản không phải đôi tay của người trưởng thành, y phát hiện vấn đề này trước đó rồi, chỉ là cố ép bản thân không nghĩ tới, đưa tay tóm lấy sợi tóc lòa xòa trên vai, giật thật mạnh, đau quá, không phải là mơ. Quay đầu nhìn khuôn mặt non nớt quen thuộc trong nước, Vân Diệp cứ lờ mờ cảm thấy chuyện không đơn giản như mình nghĩ. Sinh tồn mới là điều quan trọng nhất, ở nơi hoang dã anh có thể không mặc quần áo, nhưng tuyệt đối không thể không đi giày, chạy nhảy là bản năng duy truyền từ tổ tiên, mặc dù có vụng về, nhưng là cách thức cứu mạng hữu hiệu nhất. Vân Diệp biết, nguồn nước ở chốn hoang dã không phải là nơi nghỉ chân an toàn, mang theo hi vọng mờ mịt nhất, y cố dồn nén sợ hãi trong nội tâm, nhìn dòng nước không chớp, hi vọng ông trời mở mắt trả lại cái ba lô cho mình. Đây là vùng đất chưa từng có dấu chân con người, hơi thở hồng hoang bao phủ khắp mảnh đất tĩnh mịch, Vân Diệp hiểu bản thân chỉ là một kỹ sư máy móc, nếu muốn sống sót không thể thiếu trang bị, có trang bị mới có thức ăn, mới có thể sống sót. Vân Diệp lúc lắc cái giày da nặng nề ở chân, đi giáy ướt sũng phải nói là khó chịu vô cùng, đi bước nào cũng phát ra những tiếng "bẹp bẹp", tay y cầm một cái gậy gỗ to như quả trứng gà, thi thoảng quất vào bụi cỏ lấy thêm can đảm cho bản thân. Có vẻ thần phật đầy trời đã nghe thấy lời cầu khẩn của y, từ đầu nguồn nước có một tấm vải bảt, Vân Diệp mừng rỡ cúi xuống cầm lấy ra sức kéo, một cái ba lô cao nửa người từ trong nước bật ra, Vân Diệp ôm chồm lấy nó, đây là số mạng. Y lấy xẻng ra, lòng yên tâm hẳn. Cách con suối nhỏ không xa có một vùng đá đỏ, bên trên không có lấy một cọng cỏ, Vân Diệp di chuyển trận địa sang đó, cẩn thận dọn dẹp ra một chỗ bằng phẳng, đá bị mặt trời chiếu nóng rẫy, y đem quần áo ướt phủ lên trên, tin rằng chỉ cần chưa tới một tiếng là quần áo sẽ được hong khô. Dựng lều lên, để khoảng trống bốn phía cho gió nóng mang đi hơi ẩm trong lều, kiểm tra qua toàn bộ trang bị vẫn còn ổn, Vân Diệp thở phào nhẹ nhõm. Máy định vi thì y sớm không hi vọng gì, thứ càng tinh xảo càng dễ bị hỏng, đó là kiến thức phổ thông, la bàn vẫn ngoan cố chỉ về phía bắc, lấy thước xác định vị trí giao tuyến trên bản đồ, y kinh ngạc phát hiện, vị trí của mình không thay đổi gì so với trước cả. Điều này sao có thể, chẳng lẽ la bàn hỏng rồi? Sau khi quan sát cây cối, Vân Diệp phủ nhận suy nghĩ này, nhưng y nghĩ nát óc không ra. Cái điện thoại công năng cực mạnh không có chút tín hiệu nào, nhìn núi xa xa, trừ cây cối đây chẳng phải sa mạc hoang vu a? Chẳng lẽ lỗ giun không thay đổi vị trí nhưng thay đổi thời gian? Vân Diệp vùi đầu giữa hai gối, lòng bấn loạn, hai chữa "xuyên việt" xưa nay y vốn cho rằng chỉ là từ ngữ do tiểu thuyết gia sáng tạo ra giờ xảy ra trên người mình rồi. Vân Diệp luôn cho rằng mình là người quyến luyến gia đình, mẹ y, vợ y, con y tạo nên thành lũy vững trãi nhất trong lòng, nếu chỉ là rắc rối về khoảng cách, y không coi đó là khoảng cách, dù có ở trên sao hỏa, y cũng sẽ bắt đám người hành tinh đó đưa mình về nhà. Nhưng hiện giờ không phải là khoảng cách mà là thời gian, tây bắc, không, nói chính xác phải là khu rừng vùng Lũng vốn đã biến mất sau thời Đường, khí hậu thay đổi kịch liệt, nhân khẩu bành trường khủng khiếp tạo thành đại họa sinh thái. Là người Lũng, Vân Diệp càng hiểu hơn ai hết màu xanh ngút ngàn trước mắt này đại biểu cho điều gì. Lũng vùng Cam Túc - Hiện giờ là thời Đường? Hay là Hán? Thậm chí là Tần? Ngàn vạn lần đừng phải Nam Bắc triều, mình chỉ là một nhân vật nhỏ, không gánh nổi trách nhiệm quá lớn. Vân Diệp lẩm bẩm những lời không ra đầu ra cuối. Không khí thuần khiết, cảnh sắc mỹ lệ, đến ngay cả con thỏ bên cạnh cũng lương thiện, nấp ở bóng râm bên cạnh Vân Diệp an ủi y. Suối chảy ào ào mang theo vết máu đỏ sậm, Vân Diệp hai mắt tỏa sáng nhìn con thỏ bép múp, y đói ngấu rồi. Vân Diệp nhồm nhoàm nhai thịt thỏ, thi thoảng mỡ lại chảy theo khóe miệng, đống lửa trước mắt vẫn cháy rừng rực, mặt trời đã xuống núi, ráng hồng bao phủ đỉnh núi, con chim lớn nhỏ bay về rừng rậm xa xa, Vân Diệp không kìm được bi thương, ôm nửa con thỏ khóc rống lên. Khí lạnh vô biên đánh thức Vân Diệp từ trong giấc mộng, đêm qua y dường như trở về cái thế giới huyên náo kia, vợ dịu hiền, con ương bướng, mẹ già cằn nhằn, mọi thứ cứ hiện ra trước mắt, y lau mặt, xua đi chút lưu luyến cuối cùng.
đường chuyên ngoại truyện